Giờ phút này Cốc Tuấn đang ở trong biệt thự, anh đang ở trong phòng nhìn máy tính, tìm đồ chơi thích hợp cho trẻ em chơi, mặc dù đứa bé còn chưa thành hình, nhưng anh đã không kịp chờ đợi muốn chuẩn bị kỹ càng quần áo, đồ chơi cho đứa bé. Ngay khi anh đang chuyên tâm xem máy vi tính, điện thoại truyền đến âm thanh báo có tin nhắn, anh ngẩng đầu, cầm lên điện thoại nhìn, phát hiện là tin nhắn của Kim San San.
Trái tim Cốc Tuấn hơi trầm xuống, một tháng qua, Kim San San gọi không ít cuộc điện thoại tới, mà Cốc Tuấn đều không nhận, anh chần chờ nhìn tin nhắn, có phải nên xem xem cô ấy nhắn gì không, cuối cùng anh nói với mình, một tháng, mày đã suy nghĩ một tháng rồi, thế mà còn không có dũng khí nhận một cuộc điện thoại, Cốc Tuấn, có đôi khi mày đúng là một kẻ hèn nhát.
Cốc Tuấn mở khóa màn hình điện thoại ra, nhìn tin nhắn Kim San San gửi cho anh, đọc từng câu trong đó, anh thấy câu nói của Kim San San vội vã như thế, xem ra cô thật sự có chuyện cần tìm anh.
Anh gọi vào số của Kim San San, Kim San San một mực ở bên kia, cầm điện thoại di động của cô, khi điện thoại di động vang lên, cô nhìn thấy cái tên trên đó, lập tức nhận.
“Alo, Cốc Tuấn, cuối cùng anh cũng bằng lòng gọi điện thoại cho em rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây