Cuối cùng Lôi Thanh Tiêu cũng bấm gọi đi nhưng bên tai chỉ có tiếng tút tút truyền tới, không có người nghe. Anh đặt di động lên bàn làm việc, nhìn đồng hồ, chờ qua 5ph, anh lại gọi tới, vẫn như vừa nãy. Trên mặt anh tỏ rõ sự âu lo, 3ph sau anh lại gọi, lần này là thanh âm của tổng đài thông báo số điện thoại mà quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.
Lôi Thanh Tiêu rốt cuộc cũng ngồi không yên, anh cầm lấy áo khoác rời khỏi văn phòng, sau đó bấm thang máy xuống lầu, trong lòng thầm nghĩ không phải cô ấy vẫn đang ở công ty chưa tan tầm đấy chứ? Cửa thang máy mở ra, anh nhanh chân ra ngoài, đi tới phòng Chiến lược kinh doanh sau đó mở cửa ra.
Lúc anh nhìn thấy Điềm Mộng Hinh vẫn đang làm việc ở phòng Chiến lược kinh doanh, tảng đá trong lòng mới buông xuống, sau đó lại nhấc lên, anh đi tới bên người cô, nói: “Mộng Mộng, sao giờ này em còn làm việc? Không phải buổi sáng đã xong rồi sao?”
Điềm Mộng Hinh nghe thấy thanh âm của Lôi Thanh Tiêu cũng không ngẩng đầu mà vừa làm việc trên máy tính, vừa nói: “Em cũng không biết, buổi chiều trở về em mới phát hiện folder lưu trữ trong máy tính không thấy đâu, cho nên bây giờ phải làm lại.”
Sau khi Lôi Thanh Tiêu nghe Điềm Mộng Hinh nói folder không còn, anh hiểu ra, chỉ sợ chuyện này không thoát khỏi tay Lâm Đạt, anh đi tới, nhìn một bàn tư liệu, nói: “Lâm Đạt bắt em làm một mình sao? Được lắm, không nghĩ tới cô ta dám chơi chiêu này với anh, được lắm, quả nhiên là thông minh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây