Hàn Văn Hi nghe lời của Kim Thiện Tông, cầm tài liệu trước mặt lên, cô mở tài liệu ra, xem vô cùng cẩn thận , vừa xem vừa nói: “Kim tổng, tôi là bác sĩ tâm lý, không là cấp dưới của anh, vì sao tôi phải làm những việc không hề liên quan đến tôi, mà lại, không thấy Điềm Mộng Hinh cũng không liên quan gì đến tôi, năm năm trước cô ấy đi cùng anh mà, về phần cuối cùng sao lại không thấy, anh tìm tôi có ích gì đâu chứ? Anh đã cảm thấy người này có vấn đề, vì sao anh không tự mình đi điều tra đi, còn nữa, anh không nói tôi cũng quên mất, một tháng trước Lôi Thanh Tiêu đã chết bởi súng bắn, có phải chuyện này có liên quan gì đến anh không!”
Kim Thiện Tông nghe câu trả lời của Hàn Văn Hi, anh ta lạnh lùng nhìn cô, nói: “Hàn tiểu thư, có một số chuyện không thể nói lung tung được, tôi chỉ là thương nhân, làm sao có thể làm ra loại chuyện này, tôi chán ghét Lôi Thanh Tiêu, nhưng cũng không đến tình trạng giết người đâu, đối với câu hỏi khác của cô, Điềm Mộng Hinh mất trí nhớ là năm đó cô xử lý, đã như vậy, tìm cô để tiếp cận Lương Phượng Vũ giả này là thích hợp nhất, cô làm một bác sĩ tâm lý, chắc hẳn có thể nhìn ra hành vi cử chỉ của một người, cũng có thể phát hiện ra bộ mặt thật cua cô ta có phải hay không Điềm Mộng Hinh, lại nói, năm đó nếu không vì cô, cô ấy đã không mất trí nhớ, mà tôi có ghi âm lại lời của cô nắm đó. Nếu như tôi gửi đoạn ghi âm này đi, chỉ sợ phòng tư vấn tâm lý của cô sẽ không còn nữa đâu, chỉ sợ cô cũng phải vì thế mà trả giá đắt, cho nên, chúng ta vẫn trên cùng một con thuyền, không ai tách khỏi ai được, đúng không ?”
Hàn Văn Hi nghe lời của Kim Thiện Tông khiến cô kinh hồn táng đảm, Kim Thiện Tông quả nhiên đáng sợ, thì ra năm năm trước anh ta đã sớm nghĩ kỹ, quả nhiên cô chỉ là một con cờ của anh ta, vì khống chế cô, thế mà còn để lại ghi âm năm đó, khiến cô chịu sự khống chế của anh ta, xem ra thật đúng là đi nhầm một bước, thì sẽ sai từng bước, cũng may cô vẫn còn đường lui, sẽ không đi sai bước nữa.
“Kim tổng, tôi phát hiện anh làm một thương nhân đúng là đáng tiếc, nếu như anh ở cổ đại, làm một mưu sĩ, có lẽ anh đã sớm công thành danh toại rồi đấy.”
Kim Thiện Tông nghe lời của Hàn Văn Hi, trên mặt anh ta nở nụ cười quỷ dị, tiếp đó nói: “Hàn tiểu thư, cô đang khen tôi sao? Vậy tôi sẽ coi như cô đồng ý, vậy chuyện kế tiếp sẽ giao cho cô, đây là phương thức liên lạc của tôi, tôi nghĩ là cô cần, tôi đợi tin tức của cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây