Điềm Mộng Hinh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, ngồi ở bên người Cốc Tuấn, nhìn dáng vẻ bê tha của anh, nhỏ giọng nói: “Anh, anh vẫn nghĩ mãi mà không rõ sự việc đó sao?”
Cốc Tuấn nghe thấy bên người truyền đến âm thanh của Điềm Mộng Hinh, lúc này mới ngẩng đầu, nhìn thấy Mộng Mộng không biết ngồi bên cạnh anh lúc nào, nói: “Mộng Mộng, em đến đây lúc nào vậy, sao anh lại không biết?”
Điềm Mộng Hinh vừa định nói tiếp đi, đã nghe thấy âm thanh của cha và mẹ.
“Mộng Mộng, sao con lại một mình chạy đến đây, mẹ vừa nói với cha con rồi, cha mẹ đi xuống đã không thấy bóng dáng con đâu, liền biết con tới tìm anh con, từ nhỏ tình cảm của anh em hai đứa đã tốt rồi.”
Âm thanh của Điềm Văn truyền đến, rất nhanh Điềm Văn và Cốc Tể Uẩn liền xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ, Cốc Tể Uẩn đi tới bên cạnh con gái, nhìn phần bụng vẫn còn chưa nhô ra của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây