Lão Lý nhìn thấy Điềm Mộng Hinh đưa điện thoại cho ông, ông nghi ngờ nhận điện thoại, âm thanh của phu nhân truyền ra từ trong điện thoại.
“Lão Lý à, tôi dặn ông này, từ giờ trở đi, mỗi ngày ông đều phải tẩm bổ cho thiếu phu nhân, phải chăm sóc cho con bé và đứa bé trong bụng con bé thật tốt, biết chưa? Ba tháng đầu thai kỳ vô cùng quan trọng, ông nhất định phải chú ý, tình huống như thế nào ông cũng phải nói cho chúng tôi biết trước tiên, đừng che giấu, giai đoạn này quan trọng lắm đấy.”
Lão Lý nghe lời của phu nhân, trên mặt ông lộ vẻ kinh ngạc, nhìn túi đồ Tiểu Lý để trên bàn trà, bên trong hình như đều là thuốc bổ, ông càng thêm chần chờ, chẳng phải khi đó thiếu gia nói là giả sao? Có điều, ông vẫn nhớ ngày thiếu gia rời đi, khi ông dọn dẹp phòng, nhìn thấy giường chiếu, chẳng lẽ thiếu phu nhân thật sự đã có, vậy thiếu gia coi như có đời sau rồi, biểu cảm trên mặt ông nhanh chóng từ nghi vấn biến thành vẻ mặt mừng rỡ, ngữ điệu cũng trở nên chăm chú.
“Phu nhân, ngài cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chăm sóc cho thiếu phu nhân thật tốt, tuyệt đối sẽ không để hai người thất vọng, hai người cứ yên tâm đi.”
Mộc Nguyệt Hinh nghe lời của lão Lý, lúc này mới cúp điện thoại, lão Lý để điện thoại xuống, nhìn Điềm Mộng Hinh ngồi ở một bên, nghi ngờ hỏi: “Thiếu phu nhân, cô thật sự đã có đứa con của thiếu gia sao ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây