Mộc Nguyệt Hinh nghe lời nói có chút kích động của Điềm Mộng Hinh, vội vàng nói: “Phượng Nhi, con cũng không thể quá kích động được, lúc này con có con thật rồi, phải chú ý nghỉ ngơi thật tốt, bình thường không thể quá mệt mỏi, đây chính là cốt nhục duy nhất của con và Thanh Tiêu đấy.”
Điềm Mộng Hinh nghe lời của Mộc Nguyệt Hinh, nhẹ gật đầu, nhỏ giọng nói: “Mẹ, con biết rồi, con sẽ bảo vệ tốt đứa bé trong bụng con.”
Mộc Nguyệt Hinh nghe vậy, đột nhiên đứng dậy, nói: “Mẹ đi phòng bếp chuẩn bị đồ lót dạ, con nhất định phải ăn đấy.”
Mộc Nguyệt Hinh nói xong, liền đi về phía phòng bếp. Điềm Mộng Hinh định ngăn cản bà ấy, còn chưa nói ra miệng, đã không thấy người đâu. Lôi Tử Hi nhìn động tác của Mộc Nguyệt Hinh, ông thấy Điềm Mộng Hinh muốn đứng dậy, đi qua, nói: “Phượng Nhi, con cứ để bà ấy đi đi, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bà ấy tự mình xuống bếp, con đừng cản bà ấy, yên tâm đi, có người hầu ở bên cạnh, nấu không tệ được đây, con cứ an tâm ngồi đi, cha có lời muốn nói với con.”
Lúc này Điềm Mộng Hinh mới yên tâm ngồi xuống, Lôi Tử Hi tiếp tục nói: “Phượng Nhi, vất vả cho con rồi, cha cũng không ngờ cha thật sự sẽ có cháu trai, yên tâm đi, bất kể sinh con trai hay con gái, đều là bảo bối của gia đình, con cũng phải chú ý nghỉ ngơi, không được để cho mình quá mệt mỏi, không thể quá liều mạng làm việc, làm việc gì cũng phải suy nghĩ cho đứa bé trong bụng nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây