Kim San San nhìn thấy Cốc Tuấn rời khỏi cửa, cô tự động muốn đuổi theo, vừa đứng dậy, người phục vụ đã đi tới trước chỗ ngồi của cô, nói: “Vị tiên sinh vừa rồi sau khi thanh toán xong, nhờ tôi giao thứ này cho cô.”
Cô ấy để một tờ giấy ở trước mặt Kim San San, rồi rời khỏi trước mặt cô, Kim San San nhìn tờ giấy trước mặt mình, ngồi xuống, mở tờ giấy ra nhìn, trong đó viết mấy dòng chữ.
San San, thật xin lỗi, bây giờ anh không làm được, anh không thể nào chấp nhận được việc em giấu diếm anh, tạo thành hậu quả to lớn, dù cho Mộng Mộng đã rời khỏi nơi này, nhưng anh vẫn luôn coi Lôi Thanh Tiêu như em chồng của anh, anh biết con bé rời đi chỉ là tạm thời, nhưng bởi vì sự do dự của em, khiến bi kịch này vẫn xảy ra, anh không cách nào ăn nói lại với Mộng Mộng, anh cũng không có cách nào tha thứ cho bản thân, cho nên, thật xin lỗi, anh phải đi trước, anh cần thời gian, trong khoảng thời gian này, chúng ta đừng gặp nhau, đừng gọi điện thoại, hai chúng ta đều cần suy nghĩ lại thật kĩ.
Kim San San nhìn tờ giấy trước mặt, trong mắt tràn ngập nước mắt, cô nhìn chỗ ngồi đối diện trống không, trái tim cô như quặn đau, Kim San San, thật ra mày đã sớm biết, có nhiều thứ mày che giấu, đến cuối cùng, có lẽ chính là như vậy kết quả, nhưng mà không ngờ khi thật sự đối mặt lại đau khổ như vậy, lúc trước anh cũng từng ngồi đối diện cô, giúp cô gọi món ăn, hai người đã từng cùng ăn cơm trong nhà, từng cảnh tượng quá khứ hiện trước mắt cô. Bây giờ cô đã được trải nghiệm cảm giác của Điềm Mộng Hinh, mất đi người quan trọng nhất, thì ra lại đau đến như thế, cô thật sự sai rồi, cô không nên bởi vì tình thân mà hoàn toàn không để ý đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, ngây thơ cho rằng tất cả sẽ không có chuyện gì, nhưng mà bây giờ đã muộn rồi, Cốc Tuấn rời đi khiến cô hiểu rõ, có nhiều thứ mất đi rồi mới biết được là quan trọng đến dường nào.
Kim San San cầm tờ giấy cuối cùng Cốc Tuấn để lại cho cô, từng giọt nước mắt rơi xuống, không dừng được, cô nằm ở trên bàn bật khóc, mà khi người phục vụ đi qua bên người Kim San San, nhìn dáng vẻ của Kim San San, quan tâm hỏi: “Tiểu thư, vị tiểu thư này, cô không sao chứ, có chỗ nào không thoải mái sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây