Hàn Văn Hi nghe lời của Điềm Mộng Hinh, cô nhìn thấy trên mặt Điềm Mộng Hinh lộ ra biểu cảm kiên định, niềm tin này khiến cô vô cùng bất ngờ, ban đầu chỉ cho rằng cô ấy là người phụ nữ nhu nhược như bề ngoài, nhưng không ngờ, cô ấy lại kiên cường như thế, xem ra năm năm trước cô thật sự đã sai, năm năm trước bất kể chuyện gì xảy ra, thời điểm đó cô ấy cũng có thể chịu đựng được.
“Mộng Hinh, mình không ngờ cậu lại là người kiên cường như thế, năm năm trước, mình không nên đồng ý với Kim Thiện Tông, thật ra năm năm trước nếu như không phải do mình, có phải con đường của hai người đã bớt quanh co hơn không.”
Điềm Mộng Hinh nghe lời nói áy náy của Hàn Văn Hi, lắc đầu nói: “Không, không phải lỗi của cậu, năm đó thật ra cậu vô tội, vốn là ý tốt, nhưng dưới sự lừa dối của Kim Thiện Tông, khiến cậu làm ra quyết định mà cậu cho rằng là tốt nhất, mình không trách cậu đâu, ngược lại là Kim Thiện Tông, rất nhiều trùng hợp đúng là bây giờ nghĩ lại thấy thật sự quá trùng hợp, có lẽ Kim Thiện Tông không hề đơn giản như vẻ bề ngoài?”
Hàn Văn Hi biết tiếp theo, có lẽ có một số việc, cô phải thương lượng với Vệ Vũ, muốn né tránh, cô vừa định đứng dậy, âm thanh của Vệ Vũ đã truyền tới.
“Văn Hi, cô ở lại đây đi, tôi tin tưởng cô, lại nói chuyện chúng tôi định nói tiếp theo, cũng cần cô cung cấp manh mối.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây