Tổng Tài Cao Lãnh Tuyệt Sủng: Cuối Cùng Cũng Đến Em

Chương 671: Nhìn lần cuối cùng

Chương Trước Chương Tiếp

Bất kể lúc trước Mộc Nguyệt Hinh chán ghét Lương Phượng Vũ cỡ nào, cảm thấy cô cướp đi con trai của bà, mà sau khi bà biết Lôi Thanh Tiêu rời đi, thế giới nội tâm của bà lập tức sụp đổ, khi đó trong đầu bà lại hiện lên Lương Phượng Vũ, ngay cả Điềm Mộng Hinh đã từng xuất hiện bên người Lôi Thanh Tiêu cũng xuất hiện trong đầu bà. Nếu như bà biết hôm nay Lôi Thanh Tiêu sẽ rời khỏi bà sớm như vậy, cô tình nguyện đón nhận Điềm Mộng Hinh mà bà đã từng không thích nhất. Thật ra không phải là Điềm Mộng Hinh có chỗ nào không tốt, chỉ là gia cảnh không khiến bà hài lòng, chỉ như vậy mà thôi, so với gia cảnh, có thể khiến con trai cảm thấy sống hạnh phúc mới là thật, cũng may thằng bé tìm được Lương Phượng Vũ, cảm nhận được sự ấm áp của gia đình và tìm được nụ cười của anh lần nữa, dù cho bà cũng từng có bất mãn với Lương Phượng Vũ hiện tại, nhưng không còn quan trọng nữa, thì ra, cái gọi là kiên trì của bà, đã khiến Thanh Tiêu sinh ra khoảng cách với bà, đến giây phút cuối cùng thằng bé cũng không tha thứ cho mình, không đón nhận người mẹ không xứng đáng này nữa. Nhưng bây giờ bà đã biết rõ, bà phải chăm sóc cho Phượng Nhi và đứa bé trong bụng của cô thật tốt, hi vọng Thanh Tiêu có thể trên trời có linh, nhìn thấy sự cố gắng của bà, tha thứ cho hành động của bà ở trên trời.

Điềm Mộng Hinh nghe những lời này của Mộc Nguyệt Hinh, cô biết, xem ra là Lôi Thanh Tiêu rời đi, đã khiến bà tỉnh ngộ, hiểu rõ ngày ngày bà đấu đá với cô, làm cái gọi là đấu tranh tư tưởng ngốc nghếch cỡ nào, đối mặt với Mộc Nguyệt Hinh ở trước mặt mình, quan tâm mình, cô không kìm được có chút cảm động, có lẽ cô nên thử đi tìm hiểu chuyện xảy ra vào năm năm trước, hi vọng có thể tìm được dũng khí để tha thứ cho bà ấy.

“Mẹ, con hiểu rồi, tôi sẽ kiên cường, vì Thanh Tiêu, cũng vì đứa con trong bụng.”

Mộc Nguyệt Hinh nghe lời của Điềm Mộng Hinh, lúc này mới yên tâm, kéo tay Điềm Mộng Hinh, nhìn cô, hai người mỉm cười nhìn nhau, mà lúc này Lôi Tử Hi cũng đã trở về cửa phòng cấp cứu, nhìn thấy nụ cười hai người, trong lòng không khỏi thở phào một hơi. Lần đầu tiên ông nhìn thấy Mộc Nguyệt Hinh trước giờ luôn ngang ngược càn rỡ thế mà cũng có nụ cười hiền hòa như thế, có thể thấy nụ cười đó không phải là giả vờ, mà là phát ra từ nội tâm. Ông đi tới trước mặt hai người, nhìn thấy hai người nắm tay nhau, trong lòng càng yên tâm hơn, nhìn thấy nước mắt trên mặt Điềm Mộng Hinh cũng đã khô.

“Phượng Nhi, cha mẹ muốn gặp hạ Thanh Tiêu lần cuối, con có đi cùng không?”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️