Lôi Thanh Tiêu nhìn lên Điềm Mộng Hinh mê hoặc như vậy trước mặt, cảm nhận được sự biến đổi trong cơ thể của mình, động tác cương cứng, ánh mắt của hai người đối mặt, đầu không kìm được dán lại gần, môi Điềm Mộng Hinh chậm rãi chạm vào môi Lôi Thanh Tiêu, Lôi Thanh Tiêu nắm lấy cánh tay Điềm Mộng Hinh, mà tay Điềm Mộng Hinh cũng không kìm được kéo gần khoảng cách giữa hai người, hai người ôm nhau, Điềm Mộng Hinh nhắm mắt lại, Lôi Thanh Tiêu chậm rãi đặt Điềm Mộng Hinh lên giường, ôm cô vào trong ngực.
Điềm Mộng Hinh nghĩ đến quãng thời gian vui vẻ mấy ngày qua, sự chăm sóc từng li từng tí của anh, trong lòng tràn đầy ấm áp, mà ánh trăng ngoài cửa sổ cũng dần dần bị mây đen che khuất, không còn ánh sáng chiếu vào căn phòng nữa, mà đèn bàn vốn bật lên cũng không biết được tắt đi lúc nào.
... ... ...
Khi ánh trăng hiện lên lần nữa, Lôi Thanh Tiêu cẩn thận đắp kín chăn cho Điềm Mộng Hinh, anh nhìn Điềm Mộng Hinh nằm ở bên cạnh mình, vốn muốn đợi đến ngày thật sự kết hôn, nhưng mà, hôm nay anh thật sự có chút mất khống chế, để chuyện không nên xảy ra xảy ra trước thời gian, nhìn thấy trên mặt Điềm Mộng Hinh có dấu vết của một hai giọt nước mắt, anh nhẹ nhàng lau đi cho cô, không cẩn thận đánh thức Điềm Mộng Hinh vừa mới ngủ.
Điềm Mộng Hinh mở mắt, nhìn thấy Lôi Thanh Tiêu đang nhìn mình, trong đầu của cô lập tức chuyển động, chuyện vừa rồi lướt qua trong đầu cô, mặt lập tức đỏ lên, không ngờ hai người bọn họ đã thật sự làm chuyện đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây