Điềm Mộng Hinh đi tới phòng khách, Điềm Mộng Hinh đi theo đằng sau Lôi Thanh Tiêu, cô nhìn thấy nước trà trên bàn, đưa tay sờ lên, vẫn còn hơi nóng, cô tìm kiếm bóng dáng của lão Lý.
“Thanh Tiêu, đây là trà mới ngâm không bao lâu, sao lại không nhìn thấy bóng lão Lý đâu vậy?”
Lôi Thanh Tiêu để túi xách của Điềm Mộng Hinh xuống, ngồi ở bên người Điềm Mộng Hinh, cười nói: “Yên tâm, ông ấy sẽ xuất hiện ở trước mặt em nhanh thôi.”
Lôi Thanh Tiêu vừa dứt lời, lão Lý đã đi ra từ thư phòng, đi tới trước mặt hai người, cung kính nói: “Thiếu gia, thiếu phu nhân, hai người đã trở về rồi, nước trà hơi nguội, tôi đi pha nóng lại nhé.”
Lão Lý nói rồi, vừa định lấy chén trà đi, Lôi Thanh Tiêu ngăn cản động tác của lão Lý, nhìn lão Lý nói: “Lão Lý, không cần đâu, tôi biết, đây là trà ông vừa mới ngâm không lâu, đừng lãng phí.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây