Tổng Tài Cao Lãnh Tuyệt Sủng: Cuối Cùng Cũng Đến Em

Chương 654: Ác mộng

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Cốc Tuấn cúp điện thoại, lời của Kim San San khiến anh hơi an tâm, nhưng từ đầu đến cuối cứ cảm thấy Kim San San có chỗ nào là lạ, dựa theo thói quen của Kim San San, lúc cô nghe thấy đi ra ngoài cùng anh, giọng điệu cũng không phải rất vui vẻ, cảm giác cực kỳ bình tĩnh, có điều cô đã một mực nói không có việc gì, có lẽ chỉ là mình nghĩ nhiều, cô thật sự chỉ vì công việc bận rộn mà thôi.

Ngược lại là những lời Lôi Thanh Tiêu nói với anh hôm nay, khiến anh không yên lòng, anh biết chuyện xảy ra tương lai là điều mà bọn họ nhất định phải trải qua, anh cũng hiểu rõ Mộng Mộng sẽ vì những chuyện này mà bị tổn thương, nhưng đúng như Lôi Thanh Tiêu nói, những chuyện này là quá trình nhất định phải trải qua, chỉ có trải qua những chuyện này, bọn họ mới có thể thực sự kết thúc lời nói dối hiện tại, trở lại cuộc sống bình thường, mà Mộng Mộng cũng sẽ trưởng thành lên.

Cốc Tuấn mang theo suy nghĩ chìm vào giấc ngủ, trong mơ anh ngủ cũng không được yên ổn, mà hình bóng của Điềm Mộng Hinh, Kim San San xuất hiện ở trong mơ, trong mơ trên khuôn mặt Kim San San mang theo vẻ áy náy, cô nói với anh, thật xin lỗi, là cô đã lừa anh, sau đó càng ngày càng xa anh. Khi anh đuổi theo bước chân Kim San San, đuổi tới nơi, nhìn thấy không phải là Kim San San, mà là Điềm Mộng Hinh em gái anh đang khóc lóc, khi anh thử đi đến, nhìn thấy vẻ mặt trách cứ của Điềm Mộng Hinh, cô giận dữ nhìn anh, phẫn nộ nói, anh trai, anh đã biết tất cả mọi chuyện, vì sao lại không nói gì hết, em hận anh, em hận anh! Cốc Tuấn không còn đuổi theo Kim San San nữa, chỉ nhìn em gái trước mặt, nói không nên lời, trên trán anh cũng vì cơn án mộng mà không biết từ lúc nào đã thấm ra mồ hôi đầy đầu.

Đêm nay đối với Cốc Tuấn mà nói, ngủ không hề yên ổn, ba giờ sáng, sắc trời ảm đạm, trong phòng chỉ có ánh trăng yếu ớt, mà Cốc Tuấn tỉnh lại từ trong cơn ác mộng. Anh ngồi dậy, bật đèn bàn lên, phát hiện mới ba giờ sáng, anh sờ mồ hôi trán, nghĩ đến cơn ác mộng vừa rồi, cơn ác mộng đó đang nói điều gì với anh sao? Kim San San và Điềm Mộng Hinh trong mơ như đang nói cho anh, có nhiều thứ anh không hề biết. Anh đứng dậy, xuống giường, đi tới bên cửa sổ, nhìn ánh trăng phía ngoài, ánh trăng nhu hòa như thế, nhưng không hề khiến lòng anh lắng lại, mà Cốc Tuấn cầm điếu thuốc để bên cạnh lên, lần đầu tiên hút thuốc lúc nữa đêm để cho mình bình tĩnh lại, anh nói với mình, tất cả chỉ là mơ thôi, Kim San San sẽ không lừa anh, mà Mộng Mộng càng sẽ không trách anh, cô vẫn là em gái ngoan của anh. Khi anh hút xong điếu thuốc, lúc này anh mới bình tĩnh lại, nhìn đồng hồ báo thức bên giường, đã gần ba giờ hai mươi phút, anh lại quay về trên giường, ngủ, lần này anh nhanh chóng chìm vào mộng đẹp, không còn mơ thấy ác mộng nữa.

Hai tiếng rưỡi nhanh chóng trôi qua, bầu trời nhanh chóng sáng lên, ông mặt trời cũng dần dâng lên, mà có một số người còn đang trong giấc mộng, có một số người đã thức dậy, bắt đầu chuẩn bị công việc trước kia, chẳng mấy chốc một ngày mới sẽ bắt đầu, mỗi ngày đều như thế này. Có một số người trong lúc ngủ mơ sẽ bị cơn ác mộng của mình quấn lấy, có một số người lại mơ đẹp cả đêm, cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Từng ngày trôi qua, đối với Điềm Mộng Hinh và Lôi Thanh Tiêu mà nói, những ngày sau của bọn họ vẫn ấm áp, hạnh phúc như vậy, hai người cùng đi làm tan làm, mỗi ngày Lôi Thanh Tiêu gió mặc gió, mưa mặc mưa nấu cơm cho cô, kiên trì một ngày ba bữa đều do một tay anh nấu, mà thời gian nhanh chóng đến tối thứ sáu.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️