Lôi Thanh Tiêu nắm tay Điềm Mộng Hinh, hai người đi tới chỗ ngồi, ngồi xuống, ông chủ cầm menu đặt ở trước mặt hai người, Lôi Thanh Tiêu giao menu vào trong tay Điềm Mộng Hinh.
“Em gọi đi, em quen món ở đây hơn anh.”
Ông chủ nghe lời của Lôi Thanh Tiêu, nhìn Điềm Mộng Hinh ngồi bên cạnh anh, cẩn thận nhìn thoáng qua, nghe giọng điệu của vị khách này, cô gái bên cạnh anh ta chắc hẳn thường xuyên đến nơi này ăn cơm, trí nhớ của ông ấy coi như không tệ, chỉ là mãi không nhớ ra được cô từng tới đây.
Điềm Mộng Hinh cầm thực đơn, gọi món, ông chủ nghe cô gọi vài món ăn, đúng là có chút cảm giác quen thuộc, chỉ là mãi không nghĩ ra cô gái trước mặt từng tới lúc nào.
Điềm Mộng Hinh gọi xong, giao menu cho ông chủ, thấy ông chủ dùng ánh mắt kỳ quái quan sát cô, nghi ngờ hỏi: “Ông chủ, sao vậy? Trên mặt tôi có vết bẩn nào sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây