Điềm Mộng Hinh nhìn vẻ mặt khiển trách bản thân của Lôi Thanh Tiêu, vừa rồi ở trong nhà vệ sinh đúng là cô có chút tiếc nuối, không thể lấy diện mạo chân thật nhất cùng Lôi Thanh Tiêu sáng tạo hồi ức, trong lòng có chút cảm giác mất mát, mà giờ phút này lời của Lôi Thanh Tiêu lại khiến mất mát trong lòng cô tan bớt đi, không ai có cách nào thay đổi được hiện tại, hai người bọn họ nhất định phải lấy hình thức như này để sáng tạo hồi ức.
“Không có chuyện gì, Thanh Tiêu, chúng ta đi xem phim đi, phim sắp bắt đầu rồi.”
Điềm Mộng Hinh cười kéo tay Lôi Thanh Tiêu, kéo anh đi đến cửa xét vé. Lôi Thanh Tiêu nhìn bóng dáng Điềm Mộng Hinh đi ở phía trước, thật ra anh có nhìn thấy khi Điềm Mộng Hinh đi ra khỏi nhà vệ sinh, trên mặt có cảm giác mất mát, nhưng mà, hiện tại chỉ có như này, mới có thể công khai xuất hiện ở bất cứ trường hợp gì, mới có thể bảo vệ cho sự tồn tại của Điềm Mộng Hinh.
Hai người tới cửa xét vé, Điềm Mộng Hinh dừng bước, chờ Lôi Thanh Tiêu cầm vé xem phim ra, Lôi Thanh Tiêu gặp Điềm Mộng Hinh dừng bước, nghi hoặc nhìn cô, Điềm Mộng Hinh chỉ vào vé xem phim trong tay anh, lúc này Lôi Thanh Tiêu mới cúi đầu xuống, nhìn hai tấm vé xem phim cầm trong tay.
Điềm Mộng Hinh nhận lấy vé xem phim trong tay anh, giao cho nhân viên xét vé, Lôi Thanh Tiêu thấy bọn họ vé nửa tấm vé, đưa nửa còn lại cho Điềm Mộng Hinh, lúc này anh mới hiểu ra, thật ra đây là lần đầu tiên anh tới rạp chiếu phim xem phim, chưa từng có kinh nghiệm về chuyện này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây