Lão Lý đã đợi dưới nhà rất lâu, ông một mực chờ Lôi Thanh Tiêu và Điềm Mộng Hinh, thấy hai người cùng đi xuống từ trên tầng, ông đứng ở đầu cầu thang chờ bọn họ, khi Lôi Thanh Tiêu và Điềm Mộng Hinh đi tới trước mặt ông, ông cung kính nói: “Chào thiếu gia, thiếu phu nhân, bữa sáng đã được chuẩn bị xong, hai người ăn bữa sáng trước hay là uống trà trước?”
Lôi Thanh Tiêu nhìn thời gian, đã trễ như vậy, vốn còn muốn tự mình làm bữa sáng cho cô, xem ra hôm nay không có cơ hội rồi. Anh nhìn Điềm Mộng Hinh, dịu dàng nói: “Mộng Mộng, xem ra hôm nay anh không có cơ hội làm bữa sáng cho em rồi, có điều, em yên tâm, ngày mai anh nhất định sẽ dậy sớm, làm bữa sáng cho em, lão Lý, ngày mai, ông không cần chuẩn bị bữa sáng, để tôi chuẩn bị.”
Lôi Thanh Tiêu vừa dặn dò lão Lý, vừa nắm tay Điềm Mộng Hinh, đi đến bàn ăn, lão Lý nhìn thấy dấu vết lấm tấm trên cổ Điềm Mộng Hinh, nghe lời của Lôi Thanh Tiêu, xem ra là bởi vì chuyện này mà làm trễ nải kế hoạch bữa sáng của thiếu gia, ông đợi thiếu gia rất lâu, thấy anh mãi chưa thức dậy, lúc này mới làm bữa sáng.
Điềm Mộng Hinh chú ý vị trí quản gia Lý nhìn, mặt của cô lập tức đỏ lên, lúc cô chải tóc đã sớm thấy dấu vết trên cổ, liền biết sẽ để người khác nhìn thấy mà, cô trừng Lôi Thanh Tiêu một cái, một mình đi đến bên cạnh bàn ăn, trên bàn ăn để nhiều loại bữa sáng, có món Trung, cũng có món Tây, trên mặt Điềm Mộng Hinh lộ ra biểu cảm dở khóc dở cười, nhìn Lôi Thanh Tiêu đi tới từ phía sau.
“Nhiều như vậy, hai người chúng ta làm sao ăn hết được, quản gia Lý, lần sau đừng chuẩn bị nhiều như vậy, lãng phí lắm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây