Cốc Tuấn đang quét dọn phòng của Điềm Mộng Hinh, nghe thấy cô gọi, anh ta đi ra khỏi phòng cô, nói vọng ra.
“Được rồi, anh tới đây.”
Cốc Tuấn đi tới trước bàn ăn, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, còn chưa ngồi xuống, anh ta đã cầm đũa lên ăn.
“Ăn rất ngon, xem ra em gái nhà mình thật sự trưởng thành rồi.”
Điềm Mộng Hinh thấy Cốc Tuấn ăn vụng, cười nói: “Anh, em đã trưởng thành rồi, đã là con gái lớn rồi, chỉ có anh cứ mãi coi em là đứa trẻ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây