Lôi Thanh Tiêu vừa nói, vừa lấy hành lý xuống, đi đến bên cạnh cửa biệt thự. Điềm Văn thấy Lôi Thanh Tiêu tự mình hỗ trợ, vội vàng muốn tự mình đi lấy, Cốc Tuấn ngăn cản động tác của mẹ, nhỏ giọng nói thì thầm vào bên tai bà.
“Mẹ, mẹ cứ để cậu ấy chuyển đi, đây là thái độ cơ bản của người làm con rể, nếu mẹ không cho cậu ấy cơ hội, cậu ấy sẽ còn tưởng rằng mẹ không cần người con rể này đâu!”
Điềm Văn nghe thấy Cốc Tuấn nhỏ giọng nói, nhìn anh đi tới cửa, trên mặt của ba lộ ra biểu cảm tán đồng, đi tới bên người Cốc Tể Uẩn, hai người đi theo bước chân Lôi Thanh Tiêu, đi tới cửa biệt thự.
Điềm Mộng Hinh thấy Cốc Tuấn nhỏ giọng nói gì đó với mẹ. Cô đi đến bên cạnh Cốc Tuấn, nhỏ giọng hỏi: “Anh và mẹ nói thì thầm gì vậy? Không cho em nghe à.”
Cốc Tuấn thấy dáng vẻ quan tâm của Điềm Mộng Hinh, cười nói: “Yên tâm đi, anh chỉ bảo mẹ cho chồng chưa cưới của em cơ hội thể hiện thôi, để mau chóng từ vợ chồng giả tiến hóa thành con rể thật.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây