Kim Thiện Tông thấy tình huống không đúng, lập tức xuống xe, lái xe ba chiếc xe đều đi xuống, hai người đó nổi giận nói với Kim Thiện Tông: “Anh lái xe kiểu gì vậy, không thấy đèn đỏ à, anh nhìn xe tôi đi, thành ra thế nào rồi!”
“Đúng đấy, anh chạy đi đầu thai à, còn có anh nữa, sao anh không biết phanh lại, đụng đuôi xe của tôi thành ra thế này này!”
“Không phải, chuyện này không trách tôi được, trách nhiệm việc này là do anh ta, xe của chúng ta đáng ra là do anh ta một mình phụ trách, chúng ta đều lái bình thường thôi.”
Kim Thiện Tông nghĩ hất hai người bọn họ ra, lại bị túm chặt, không cách nào thoát đi được. Anh lớn tiếng nói: “Tôi bồi thường xe cho hai người, được chưa, bây giờ tôi đang có việc gấp, đây là danh thiếp của tôi, còn có hai tờ chi phiếu trống này nữa, hai anh cầm đi, điền bao nhiêu cũng được, tôi đang có việc gấp!”
Kim Thiện Tông lấy danh thiếp của mình ra, và hai tờ chi phiếu. Hai người đó nhìn anh, lại nhìn đối phương một chút, càng tức giận hơn, nói: “Anh có ý gì, đang định đuổi người sao? Ai biết có phải là chi phiếu thật hay không, nhỡ đâu là chi phiếu khống, chúng ta tìm cảnh sát xử lý, báo cảnh sát, phải báo cảnh sát.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây