Hành động của Kim Thiện Tông khiến ai cũng giật mình, Điềm Mộng Hinh càng thêm bàng hoàng do dự, những gì anh bày tỏ cô đều hiểu, Kim Thiện Tông tốt với cô, cô biết, nhưng mỗi người chỉ có một trái tim, khi trong tim đã có một người thì không thể còn vị trí cho người khác nữa.
Điềm Mộng Hinh không nhận hoa, cô nhìn thẳng người đàn ông trước mặt, nói nghiêm túc: “Thiện Tông, xin lỗi anh, trong lòng em anh là anh trai cũng là bạn tốt nhất của em, nhưng chỉ thế mà thôi. Những năm qua anh chăm sóc nâng đỡ, em nhìn trong mắt giữ trong tim, đều ghi tạc trong lòng, nhưng bó hoa và lời cầu hôn... thứ cho em không thể nhận, thành thật xin lỗi anh, chúng ta hãy quay lại làm bạn bè, anh vẫn là một người anh trai tốt của em, được không.”
Điềm Mộng Hinh nói thêm một câu là sắc mặt Kim Thiện Tông trắng đi một phần, anh đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng quay lại nhìn chòng chọc Điềm Mộng Hinh: “Mộng Hinh, chẳng lẽ trong lòng em anh chỉ là bạn bè, là anh trai thôi ư, chẳng lẽ em thật sự chưa một lần có tình cảm với anh? Nhưng dù thế... chẳng lẽ em không thể cho anh một cơ hội sao? Anh đã vì em làm bao nhiêu chuyện như thế, chẳng lẽ em đều không thấy hay sao?!!”
Kim Thiện Tông càng nói càng kích động, bật dậy vứt bó hoa sang một bên, túm tay Điềm Mộng Hinh định ép cô đeo nhẫn vào, Điềm Mộng Hinh vội vàng rụt tay lại, Kim Thiện Tông chưa từ bỏ ý định, tiến đến định kéo cô lại, lúc này Cốc Tuấn vội vàng xông ra chắn trước mặt Kim Thiện Tông, gằn giọng: “Kim Thiện Tông, chủ tịch Kim, đừng quên lời hứa năm đó giữa chúng ta!”
Kim Thiện Tông đứng hình, cả người cứng ngắc, duy chỉ đôi mắt là nhìn chằm chằm Cốc Tuấn, lời hứa năm đó rành rành ở trước mắt ‘Tôi muốn cậu đảm bảo, mãi mãi giữ quan hệ bạn bè với em gái tôi, đừng bao giờ vướt quá giới hạn’, từng câu từng chữ hệt như mới hôm qua
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây