Lôi Thanh Tiêu nghe lời mẹ mình nói, không tỏ vẻ gì, anh cầm bát trước mặt lên, ăn, như không nghe thấy lời mẹ mình nói. Mộc Nguyệt Hinh thấy Lôi Thanh Tiêu vẫn không phản ứng gì, tiếp tục oán trách nói: “Đứa nhỏ này, sao con càng ngày càng giống cha con vậy, vô cảm, không quan tâm đến ai cả.”
Lôi Tử Hi nghe thấy Mộc Nguyệt Hinh nói vậy, lạnh mặt nhìn Mộc Nguyệt Hinh.
“Giống như tôi thì có gì không tốt, chẳng lẽ phải hay hóng hớt như bà mới được à? Dù thế nào nó cũng là con trai.”
Mộc Nguyệt Hinh nghe thấy Lôi Tử Hi cà khịa mình, trong lòng thầm nghĩ: Giống tảng băng như ông thì có gì tốt. Nhưng ngoài miệng lại nói theo kiểu khác.
“Tôi cũng có nói gì đâu, Tiêu nhi, tuần tới mẹ sẽ giới thiệu tất cả những người bạn trong giới thượng lưu của mẹ cho con biết, cũng giúp con quen nhiều bạn bè hơn, con xem con trở về, ngoại trừ Huyễn Vu và Lạc Phong, con chẳng còn người bạn nào khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây