Lôi Thanh Tiêu cười nói: “Yên tâm, anh một giọt cũng không uống, còn để bọn họ thanh toán hết nữa.”
Điềm Mộng Hinh cười, thật ra cô biết bọn họ nào có thích uống nước trái cây, chỉ e lúc cô đi gọi nước bọn họ trong bụng đang hối hận đứt ruột cũng nên, chắc chắn cô đi rồi thể nào cũng gọi rượu.
“Em đi rồi ba người lại gọi rượu đúng không.”
Lôi Thanh Tiêu nghe Điềm Mộng Hinh nói thế thì bật cười: “Ách, được rồi, hai đứa kia gọi, nhưng tự chúng nó uống thôi, anh đụng cũng không đụng, cái này em phải tin anh.”
Điềm Mộng Hinh cười đáp: “Được, tin anh, à đúng rồi, anh nhớ thay thuốc đấy, còn có phải chú ý nghỉ ngơi, cố gắng tránh nước, nên kiêng gì thì kiêng đó, biết chưa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây