Kim Thiện Tông trầm ngâm một lúc rồi bất thình lình đứng dậy, đi đến trước mặt Kim San San, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, Kim San San không khỏi run rẩy lùi về sau, Kim Thiện Tông chợt chộp lấy vai cô.
“San San, em là em gái anh, nói thật cho anh, có phải Điềm Mộng Hinh và Lôi Thanh Tiêu đang qua lại không?”
Kim San San bị Kim Thiện Tông bóp đến phát đau, cô không hỏi nhăn mặt, kêu: “ Anh, anh bỏ ra, anh nghĩ nhiều rồi, Điềm Mộng Hinh còn không nhớ Lôi Thanh Tiêu là ai, cô ấy chỉ coi Lôi Thanh Tiêu như bạn hợp tác mà thôi, video hôm qua chỉ đơn giản là tuyên truyền cho hai tập đoàn, anh biết rõ nhất mà, anh, có thể bỏ ra rồi nói được không, em đau lắm!”
Kim Thiện Tông hơi thả lỏng tay, nhưng vẫn không có ý định buông, Kim San San chớp cơ hội, vội giãy khỏi tay anh, luì về phía sau một khoảng xa, hoảng sợ nhìn Kim Thiện Tông, cô chưa từng thấy một Kim Thiện Tông như vậy bao giờ.
Kim Thiện Tông cũng biết mình hơi quá khích, dọa Kim San San, anh bèn về lại ghế của mình, lạnh giọng: “San San, xin lỗi, anh hơi mất khống chế, em biết rõ Điềm Mộng Hinh quan trọng với anh thế nào, cho nên thấy đoạn video kia, anh đột nhiên cảm thấy sợ mới thành ra thế này, không sao rồi, em ra ngoài đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây