Lâm Lâm thấy Điềm Mộng Hinh kinh ngạc, thật ra bản thân cô ấy cũng rất kinh ngạc, nhưng điều này cũng dễ đoán trước, nếu Lôi Thanh Tiêu không làm vậy, chắc anh ta không còn là Lôi Thanh Tiêu nữa!
Lâm Lâm gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu không chẳng may đến hôm đó người ta không cho thuê thì sao, yên tâm đi, mình sẽ giữ cho cậu, tuyệt đối không để xảy ra sơ xuất nào đâu, đi thôi, chúng ta về thôi.”
Điềm Mộng Hinh nghe những lời giải thích này của Lâm Lâm, thấy cũng đúng, nếu chẳng may hôm đó có người đến thuê trước thì đúng là chẳng biết làm thế nào thật, hai người cùng rời khỏi cửa hàng váy cưới, lúc các cô đi ra cửa hàng váy cưới, chiếc xe đỗ ở phía đối diện đã không thấy đâu.
Điềm Mộng Hinh và Lâm Lâm lên xe, Điềm Mộng Hinh lái xe về hướng tập đoàn Lôi thị, không bao lâu sau khi hai người bọn họ rời đi, xe của Kim Thiện Tông lại đỗ ở trước cửa hàng váy cưới.
Kim Thiện Tông xuống xe, vẻ mặt tràn đầy lạnh lùng, anh ta đẩy cửa của cửa hàng váy cưới ra, nhân viên cửa hàng bước tới chào đón, cười hỏi: “Chào anh, xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì cho anh? Anh đã hẹn trước chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây