Kim Ngọc Long gắp một miếng, cho vào miệng ăn, nở nụ cười nói: “Tài nấu nướng của bà vẫn vậy, không bị lùi bước, ăn ngon lắm.”
Lục Hâm Nhi nghe Kim Ngọc Long nói vậy, bà bật cười lắc đầu, nói: “Ông mau ăn đi, ăn xong tôi còn vào bệnh viện, tôi sẽ tự mình đưa cơm cho Mộng Hinh.”
Kim Ngọc Long nghe những lời này của Lục Hâm Nhi, cúi đầu xuống ăn, bữa trưa nhanh chóng kết thúc, người giúp việc dọn dẹp bàn ăn, Lục Hâm Nhi cầm theo hộp cơm đã được đóng cẩn thận, rời khỏi nhà, đi đến bệnh viện.
Lúc này, Điềm Mộng Hinh đang xếp hàng ở căn tin trong bệnh viện, định lấy cơm trưa cho cha, cô không biết Lục Hâm Nhi đang trên đường đi tới.
Xe của Lục Hâm Nhi đỗ ở cửa bênh viện, bà ấy xuống xe, đi vào bệnh viện, đi qua hành lang tới phòng bệnh, tình cờ gặp được Điềm Mộng Hinh vừa mua cơm trở về, Điềm Mộng Hinh thấy Lục Hâm Nhi cầm hộp cơm trong tay, thầm lắc đầu, quả nhiên dì vẫn chuẩn bị cơm trưa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây