Điềm Mộng Hinh nghe thấy Cốc Tuấn nói vậy, cô mới cảm thấy nhẹ nhõm, lắc đầu nói: “Anh đi rửa tay rồi mới được ăn, ngày mai chúng ta nhớ phải đến cám ơn bác sỹ Trầm!”
Cốc Tuấn vừa rửa tay ở trong phòng bếp, vừa nói: “Đúng vậy, phải cám ơn bác sỹ Trầm chuyện hôm nay.”
Hai anh em ăn bữa tối đơn giản, lúc Cốc Tuấn giúp đỡ dọn dẹp bàn ăn, Điềm Mộng Hinh nhớ đến phản ứng kỳ lạ của Kim San San trong điện thoại vừa nãy, cô quan tâm hỏi: “Anh ơi, hôm nay anh còn chưa gọi điện thoại cho San San đúng không, để em dọn bàn cho, anh mau đi gọi điện thoại cho cô ấy đi, hôm nay em gọi điện thoại cho cô ấy, cứ thấy phản ứng của cô ấy là lạ thế nào ấy.”
Cốc Tuấn nghe thấy Điềm Mộng Hinh nói vậy, anh ta vội dừng tay lại, nói: “Có thật không? Vậy anh phải đi gọi điện thoại cho cô ấy mới được, em tự dọn một mình nhé?”
Điềm Mộng Hinh gật đầu đồng ý, đẩy Cốc Tuấn rời khỏi bàn ăn, Cốc Tuấn đi tới phòng khách, nhấc điện thoại mình của lên, bấm số điện thoại của Kim San San, chờ cô ấy bắt máy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây