Kim Thiện Tông đi tới phòng khách, ngồi ở phía đối diện Kim Ngọc Long và Lục Hâm Nhi, anh ta nhìn cha mẹ, nói: “Cha, mẹ, con có chuyện muốn nói với cha mẹ, nhưng cha mẹ nhớ là đừng có kích động.”
Lục Hâm Nhi nghe những lời này của Kim Thiện Tông, nghi hoặc nhìn anh ta, hỏi: “Thiện Tông, con muốn nói gì với cha mẹ? Đừng nói là con muốn đưa bạn gái về ra mắt cha mẹ đấy nhé!”
Kim Thiện Tông nghe thấy lời đùa giỡn này của mẹ mình, cười nói: “Không phải đâu mẹ ơi, cha mẹ vẫn luôn tìm cha mẹ của Điềm Mộng Hinh còn gì? Hôm qua bọn họ đã trở lại thành phố X, bây giờ đang nằm ở bệnh viện số một thành phố, nhưng cha mẹ đứng quá lo lắng, cha của Điềm Mộng Hinh bị bệnh, đã mời được chuyên gia phẫu thuật rồi, qua mấy ngày nữa là có thể xuất viện.”
Kim Ngọc Long và Lục Hâm Nhi nghe Kim Thiện Tông nói vậy, cả hai đều không giấu được sự vui mừng, Lục Hâm Nhi vội vàng nói: “Đứa nhỏ này, sao bọn họ tới mà các con không có đứa nào nói cho cha mẹ biết, chắc chắn San San cũng biết chuyện này, vậy mà con bé cũng không nói cho cha mẹ, đây là chuyện tốt mà!”
Kim Thiện Tông nghe Lục Hâm Nhi nói vậy, cười khổ nói: “Con làm vậy chẳng phải là vì sợ cha mẹ lo lắng hay sao? Thế nên con mới không nói trước cho cha mẹ biết, bây giờ chú Cốc đã không sao rồi, con mới nói cho cha mẹ biết, cha mẹ cũng không phải lo lắng nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây