Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mười phút, hai mươi phút, nửa tiếng, một tiếng, nửa giờ, chẳng mấy chốc cửa phòng phẫu thuật mở ra, y tá đẩy Cốc Tể Uẩn ra khỏi phòng phẫu thuật. Điềm Văn sốt ruột đứng dậy, hỏi bác sỹ vừa đi ra ngoài, Cốc Tuấn và Điềm Mộng Hinh cũng vội vàng đi tới bên cạnh bác sỹ Trầm, vây lấy Trầm Đỗ Vũ.
“Bác sỹ Trầm ơi, chồng tôi có sao không!”
“Bác sỹ Trầm, cha tôi thế nào rồi!”
Trầm Đỗ Vũ nhìn ba người bọn họ, tháo khẩu trang ra, mỉm cười nói: “Mọi người yên tâm đi, bệnh nhân không sao rồi, bệnh nhân sẽ bình phục trong bốn ngày tới, chờ nhìn xem biểu hiện của bệnh nhân thế nào rồi có thể xuất viện.”
Cả gia đình ba người nghe Trầm Đỗ Vũ nói vậy, mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn, bọn họ đi theo y tá đi tới phòng bệnh, để lại Lôi Thanh Tiêu và Kim Thiện Tông đang ngồi ở cạnh đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây