Ánh trăng dần treo cao trên bầu trời thành phố X, tất cả mọi người đều chìm trong mộng đẹp, mỗi người đều có tính toán riêng của mình, kế hoạch cho tương lai của mình, Điềm Mộng Hinh, Lôi Thanh Tiêu, Kim Thiện Tông, còn cả Cốc Tuấn chưa đi ngủ, cùng Kim San San đang chờ điện thoại của Cốc Tuấn.
Cốc Tuấn đang cầm điện thoại di động, bấm gọi điện thoại cho Kim San San, bởi vì lo lắng cho chuyện của cha, hôm nay anh ta chậm trễ gọi điện thoại cho Kim San San, sợ rằng bây giờ gọi đến, Kim San San sẽ mắng anh ta một trận.
Đúng như dự đoán, Kim San San đang nằm trên giường nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, không ngừng lẩm bẩm: “Cốc Tuấn chết tiệt, còn chưa gọi điện thoại, còn chưa gọi điện thoại.”
Trong lúc Kim San San lẩm bẩm mắng, chuông điện thoại vang lên, Kim San San lập tức nhận cuộc gọi, giọng điệu tràn đầy oán giận.
“Cốc Tuấn, cuối cùng anh đã gọi điện thoại cho em, em còn tưởng anh đã quên em rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây