Kim Thiện Tông thấy Điềm Mộng Hinh nghiêm túc giải thích với mình, anh ta khẽ bật cười, tự rót ly trà đặt ở trước mặt cô, sau đó mở tài liệu ra, nghiêm túc đọc bản kế hoạch.
Điềm Mộng Hinh nhìn ly trà trước mặt mình, Kim Thiện Tông vẫn như vậy, dù bất cứ lúc nào, cũng không quên quan tâm đến cô, cô nâng ly trà trước mặt lên nhấp một ngụm.
Kim Thiện Tông đọc tài liệu, lật mở từng tờ từng tờ một, nhưng càng xem sắc mặt lại càng kém, đọc đến cuối cùng, anh ta gấp mạnh tập tài liệu lại, đặt mạnh ở trên bàn làm việc.
Nội dung trong bản kế hoạch mới này, mới đầu còn viết rất tốt, chỉ là đưa các chi tiết du thuyền, máy bay vào… như vậy anh ta cũng có thể chấp nhận được, có sáng tạo, nhưng khi đọc đến đoạn cô nói là sẽ tự mình tham gia, sắc mặt của anh ta đã hoàn toàn thay đổi, trước không nói đến chuyện chú rể là ai, an toàn là vấn đề anh ta thấy lo lắng đầu tiên, giữa biển khơi mênh mông như vậy, chẳng may du thuyền xảy ra sự cố thì phải làm thế nào. Lại nói, cho dù mọi chuyện diễn ra thuận lợi, nghĩ đến chuyện người khác giả làm chú rể của cô, anh ta không thể nào đồng ý nổi.
Điềm Mộng Hinh nghe thấy tiếng tài liệu khép lại, cô giật mình, ngẩng đầu lên nhìn Kim Thiện Tông, cô nghi ngờ hỏi: “Tổng giám đốc, chẳng lẽ bản kế hoạch của tôi có vấn đề gì à? Hay là anh thấy không hài lòng chỗ nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây