Cốc Tuấn vừa thấy cuộc gọi được kết nối, đã nghe thấy một tràng dài lời phàn nàn của Kim San San, anh ta cười khổ nhìn điện thoại, không nói gì cả, chờ cô ấy nói hết lời, ai bảo đây thật sự là lỗi của anh ta chứ, vừa trở lại đã mai lo lắng cho Điềm Mộng Hinh, quên mất không báo bình an với cô ấy.
“San San, anh sai rồi, anh vừa thu xếp ổn thỏa cho cha mẹ xong, đã lập tức gọi điện thoại đến cho em còn gì.”
Kim San San nghe thấy giọng điệu cầu xin của Cốc Tuấn, cô ấy cũng mềm lòng, cô ấy biết lần này anh ta trở về chủ yếu là để đón chú và dì lên, đưa chú đi khám bệnh.
“Vậy còn chấp nhận được, đúng rồi, chú có khỏe không.”
Cốc Tuấn biết Kim San San là cô gái miệng cứng lòng mềm, vừa nói đã quan tâm ngay đến tình hình sức khỏe của cha anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây