Trong hội trường tuyển dụng lớn của tập đoàn Kim thị, người đứng đầu tất cả các bộ phận đều đến tham dự, Điềm Mộng Hinh cũng có tên trong danh sách tham dự, mười giờ sáng, ngày hội tuyển dụng bắt đầu, các ứng viên lần lượt bước vào phòng phỏng vấn, một người lại một người rời khỏi phòng phỏng vấn, cuối cùng đã đến lượt Tôn Tĩnh Vũ.
Tôn Tĩnh Vũ cầm số thứ tự của mình, đi vào, Điềm Mộng Hinh nhìn người bước vào, đây chẳng phải là người đàn ông sáng nay mua giúp mình đồ ăn sáng hay sao? Thế nên, ấn tượng của cô về ứng viên này tăng lên mấy phần.
Tôn Tĩnh Vũ nhìn xung quanh, thấy Điềm Mộng Hinh ngồi ở đó, anh ta lịch sự cười với cô, gật đầu coi như chào hỏi, rồi đi tới bàn phỏng vấn.
Người phỏng vấn đọc hồ sơ của anh ta, lộ vẻ hài lòng, ngẩng đầu lên hỏi: “ tiên sinh Tôn Tĩnh Vũ, trong bản CV của anh có viết anh tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh và Marketing, tại sao anh lại lựa chọn vị trí nhân viên phòng kế hoạch, mà không phải là chức vị quản lý?”
Tôn Tĩnh Vũ ngẩng đầu lên, trả lời đối phương bằng giọng điệu tự tin: “Cá nhân tôi nghĩ, một công ty muốn tốt, không cần người quản lý giỏi, mà cần có nhân viên giỏi. Với lại, tôi cảm thấy công việc ở bộ phận kế hoạch có tính thử thách cao, có thể giúp tôi học hỏi được nhiều thứ kết hợp với chuyên ngành tôi đã học, trong quá trình làm việc, càng học được nhiều kinh nghiệm hơn, mới càng nâng cao được năng lực của mình, như người ta có câu biển học là vô bờ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây