Vệ Vũ và Tôn Tĩnh Vũ đứng dậy nhìn Lôi Thanh Tiêu đi ra khỏi phòng, nhìn bóng lưng của anh biến mất ở trước mặt bọn họ, hai người nhìn đối phương, đều không nói gì cả, ngồi xuống, trong lòng đều như có điều suy nghĩ.
Cuối cùng Đại ca đã tìm được Điềm Mộng Hinh, nhưng người ta lại quên mất anh ấy, chắc chắn trong lòng anh ấy đang rất khó chịu, rốt cuộc năm năm trước Kim Thiện Tông đã làm gì? Tại sao có thể làm như vậy? Quá hèn hạ.
“Anh hai, đại ca không sao chứ!”
Vệ Vũ biết Tôn Tĩnh Vũ lo lắng điều gì? Tuy nhiên, anh ta không lo lắng đến vậy, quên mất quá khứ, có lẽ cũng là chuyện tốt với Điềm Mộng Hinh, quên đi nỗi đau, mới có thể bắt đầu lại từ đầu được chứ? Tương lai bọn họ có thể tạo ra nhiều hồi ức tuyệt vời khác, ít nhất chuyện này không làm khó được đại ca, dù trí nhớ về anh ấy đã mất, nhưng cảm giác sẽ vẫn còn tồn tại.
“Anh nghĩ là không có chuyện gì đâu, anh ấy không phải là người dễ bị đánh gục, Tĩnh Vũ, chúng ta không thể thất bại thêm lần nữa, cũng đáp trả lại trận thua lần trước.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây