Thật ra Lôi Thanh Tiêu biết, đây mới là lần đầu tiên hai người gặp mặt sau năm năm sau xa cách, quả là không thể vội vàng quá được, anh cầm bút ký của mình lên ký tên mình, Điềm Mộng Hinh thấy Lôi Thanh Tiêu ký tên mình vào, cô cũng ký tên mình, hai người nhanh chóng hoàn thành việc ký kết hợp đồng.
Lôi Thanh Tiêu và Điềm Mộng Hinh cùng đứng lên bắt tay nhau, Lôi Thanh Tiêu cười nói: “Mộng Mộng, giờ đã không còn sớm nữa, có cần tôi đưa em về không, xe của em vẫn còn để ở quán cà phê còn gì, từ nơi này qua đó cũng xa.”
Điềm Mộng Hinh nhớ ra nơi này cách tập đoàn Kim thị khá xa, nhưng đưa cô đến cửa công ty thì lại càng không thể, cô vội vàng lắc đầu nói: “Không cần đâu, tự tôi đến quán cà phê lấy xe là được, hôm nay đã phiền đến anh rất nhiều rồi.”
Điềm Mộng Hinh từ chối đề nghị của Lôi Thanh Tiêu, Lôi Thanh Tiêu biết mình không thể quá nôn nóng, cũng không cưỡng cầu nữa, anh lấy tấm danh thiếp của mình từ trong hộp đựng danh thiếp ra, đặt ở trước mặt cô.
“Mộng Mộng, vậy tôi sẽ không tiễn em nữa, đây là danh thiếp của tôi, trên đó có ghi số điện thoại của tôi, sau này chúng ta có thể thường xuyên liên lạc với nhau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây