Điềm Mộng Hinh không ngờ Lôi Thanh Tiêu là người cẩn thận đến vậy, cô rất bất ngờ, nhưng vẫn đặt tập tài liệu đã được chuẩn bị xong đặt ở trước mặt Lôi Thanh Tiêu, công việc mới là thứ cần ưu tiên số một.
Lôi Thanh Tiêu nhìn thái độ nghiêm túc với công việc của Điềm Mộng Hinh, bất giác nở nụ cười, dáng vẻ lúc cô nghiêm túc vẫn cuốn hút người nhất, anh để tách trà xanh xuống, mở tài liệu trước mặt ra xem.
Điềm Mộng Hinh thấy Lôi Thanh Tiêu đọc tài liệu, cô mới yên tâm, vừa rồi bọn họ trò chuyện qua trò chuyện lại, nhưng không động gì đến tài liệu, làm cô còn tưởng Lôi Thanh Tiêu cố tình làm khó cô, nhưng nhìn anh có vẻ không phải là loại người như vậy, đều là do mình đa tâm.
Lôi Thanh Tiêu đọc bản kế hoạch, lật mở từng trang từng trang một, đọc nội dung bên trong, nghĩ đến năm năm trước, cô ở trong phòng họp bộ phận kế hoạch ở Tinh Xí Sách Hoa giải thích về bản kế hoạch đấu thầu, quả nhiên Mộng Mộng của anh đã tiến bộ rồi, bản kế hoạch cô viết hoàn hảo đến mức làm người kén chọn như anh cũng không tìm được lỗi nào. Lôi Thanh Tiêu vừa đọc vừa gật đầu, trên môi còn không ngừng nở nụ cười.
Điềm Mộng Hinh thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn Lôi Thanh Tiêu, rồi lại cúi đầu xuống ăn, Lôi Thanh Tiêu chú ý đến động tác thỉnh thoảng ngẩng đầu lên của Điềm Mộng Hinh, trong lòng mừng thầm, xem ra Mộng Mộng vẫn lo lắng. Mặc dù bản kế hoạch của cô rất tuyệt vời, nhưng nếu cứ như vậy kết thúc lần đầu tiên gặp mặt này thì thật quá đáng tiếc, anh khép tài liệu lại, nâng tách trà xanh lên uống một ngụm, để xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây