Bóng dáng của Điềm Mộng Hinh vẫn mảnh mai như trước, năm năm qua đi, vẻ ngoài của cô vẫn thanh tú xinh đẹp, thời gian không in hằn dấu vết của năm tháng trên khuôn mặt của cô.
Điềm Mộng Hinh đẩy cửa quán cà phê ra, tìm kiếm bóng dáng của Lôi Thanh Tiêu, lúc cô nhìn thấy Lôi Thanh Tiêu đang chăm chú nhìn mình, Lôi Thanh Tiêu gật đầu về hướng cô. Điềm Mộng Hinh hơi sững người lại, chẳng lẽ là anh ta? Cô đánh giá Lôi Thanh Tiêu xuất hiện trước mắt mình, mặc dù nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng cũng rất cẩn thận, xem ra cần phải xem xét đánh giá về anh ta của người ngoài.
Điềm Mộng Hinh đi tới trước mặt Lôi Thanh Tiêu, nhìn anh, đưa tay ra, lạnh nhạt nhưng cũng không mất đi sự lịch sự, hỏi: “Chào anh, anh có phải Lôi tổng, tiên sinh Lôi Thanh Tiêu không?”
Lôi Thanh Tiêu nghe thấy giọng nói tràn đầy xa cách của Điềm Mộng Hinh, trong lòng không khỏi thất vọng, xem ra cô thật sự không nhớ gì về mình.
Lôi Thanh Tiêu đứng lên, nhìn Điềm Mộng Hinh, đưa tay ra nói: “Chào em, Điềm tiểu thư, tôi là tổng giám đốc tập đoàn Lôi thị, Lôi Thanh Tiêu, lần đầu tiên gặp mặt, xin được quan tâm nhiều hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây