Lôi Thanh Tiêu nghe thấy lời của trợ lý Quách, lập tức đứng dậy đi tới trước mặt anh ta, kích động nói: “Đợi chút, anh nói trưởng phòng kế hoạch của tập đoàn Kim thị là Điềm Mộng Hinh sao.”
Trợ lý Quách nghe câu hỏi của Lôi Thanh Tiêu, vội vàng gật đầu, nói: “Đúng vậy, đúng vậy, thực sự chính là người mà ngài đã tìm ròng rã năm năm.”
Lôi Thanh Tiêu lập tức quay người trở lại chỗ ngồi, cầm điện thoại lên, nói: “Đưa số điện thoại của cô ấy cho tôi, tôi sẽ tự mình liên hệ với cô ấy.”
Trợ lý Quách nhìn thấy biểu cảm trên mặt Lôi Thanh Tiêu xuất hiện biến hóa, nhiều năm qua, nét mặt của anh một mực lạnh lẽo, hôm nay cuối cùng cũng thấy được biểu cảm của con người. Anh ta cúi đầu xuống, viết số điện thoại di động, rồi quay người rời khỏi văn phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại cho anh.
Lôi Thanh Tiêu nhìn số điện thoại di động trên bàn làm việc, anh cầm điện thoại di động của mình lên, nhập số điện thoại di động, cả bàn tay run run, số điện thoại di động chỉ có mười ba số mà phải nhập hồi lâu. Anh chần chờ nhấn xuống nút call, chính anh cũng không xác định, lời trợ lý Quách nói với mình có phải là lời nói thật hay không, hay là đang nói chuyện cười với mình, chỉ tới khi đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh quen thuộc của Điềm Mộng Hinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây