Lôi Thanh Tiêu nhặt khung hình lên, nhìn cô bé trong đó, trước mắt hiện lên dáng vẻ của Điềm Mộng Hinh, thật là em đúng không? Hai người là một phải không! Thật xin lỗi, anh lại làm mất em lần nữa rồi, tin tưởng anh, anh sẽ tra ra chân tướng, em nhất định phải chờ anh. Anh nhìn khung hình một mực ngẩn người, tới khi ở cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
“Thanh Tiêu, là cha đây, cha có thể đi vào được không?”
Lôi Thanh Tiêu nghe thấy là âm thanh của Lôi Tử Hi, lúc này mới yên tâm xuống, trả lời: “Cha vào đi.”
Lôi Tử Hi đẩy cửa ra đi đến, nhìn thấy Lôi Thanh Tiêu đang ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn khung hình, rơi trên mặt đất là ảnh chụp của anh, ông nhặt tấm ảnh lên, đi đến bên cạnh Lôi Thanh Tiêu ngồi xuống, nhìn thấy trên khung hình là bức vẽ của một bé gái.
“Đây là?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây