Điềm Mộng Hinh ăn xong bữa sáng vô vị, thật ra tay nghề của Kim San San cũng khá tốt, nhưng bởi vì trong lòng cô có tảng đá đè lên khiến cô không thở nổi, dù cho có để sơn trân hải vị ở trước mặt cô, chỉ sợ cô cũng không nuốt nổi.
Điềm Mộng Hinh ăn bữa sáng xong, cầm áo khoác của mình lên, theo thói quen gói một phần bữa sáng, cầm một cái túi quà đi ra ngoài. Cốc Tuấn nhìn thấy trong tay cô cầm theo túi bữa sáng, trong lòng vô cùng lo lắng, tối hôm qua trở về, nhìn từ bề ngoài cô vô cùng bình tĩnh, thế nhưng từ hôm nay cô không ngừng thất thần, còn mang thêm một phần bữa sáng, chắc hẳn không phải để cô ăn.
Cốc Tuấn lo lắng nhìn cô rời khỏi nhà, Kim San San nhìn biểu cảm của hai anh em bọn họ, trái tim cô cũng chìm xuống.
Điềm Mộng Hinh đến cổng công ty, nhìn Tinh Xí Sách Hoa mình đã rời khỏi một tuần không đến, chỉ là tâm cảnh đã hoàn toàn khác biệt.
Cô chậm rãi đi vào công ty, ánh mắt người chung quanh nhìn cô đều tràn đầy kinh ngạc, nghi vấn, cô nhìn ánh mắt của những người đó, trong lòng đầy nghi hoặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây