.
Linda để ảnh chụp ở trước mặt Mộc Nguyệt Hinh, tay bà ta cầm ảnh chụp lên, xem từng tấm, càng xem tay càng run, sắc mặt càng lúc càng kém.
“Cô gái trong tấm ảnh tên là Điềm Mộng Hinh, nghe nói là bạn gái của con trai cô, không biết Mộc phu nhân có hài lòng về cô ấy hay không.”
Lúc này tay Mộc Nguyệt Hinh phát run, bà ta biết cái tên này, con mắt của cô ta, còn có ánh mắt, nụ cười của Lôi Thanh Tiêu, đều khiến bà ta nhớ tới tấm hình đó, cái tên quen thuộc cũng khiến bà ta nhớ tới chuyện khi đó.
Vào năm Thanh Tiêu tám tuổi, bà ta sẽ không thể nào quên, ngày đó Thanh Tiêu đến khuya mới đến nhà, ngày nào anh tan học cũng có lão Lý đi đón cậu đúng giờ, sẽ không về nhà muộn, nhưng chính ngày đó, con trai chưa từng về muộn lại đến khuya mới trở về, hơn nữa còn phạm vào sai lầm xưa nay không bao giờ phạm vào, làm mất khăn tay của mình đi, từ nhỏ tính cách đứa bé này đã lạnh lẽo, không có bạn bè, càng không có khả năng tặng khăn tay cho ai khác, thế nhưng ngày đó khi bà ta hỏi anh về khăn tay, câu trả lời của anh vẫn rõ mồn một trước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây