.
Lôi Thanh Tiêu và Điềm Mộng Hinh cứ như vậy cùng đứng yên trước bức tranh thật lâu, mới rời khỏi cung điện Louvre, bọn họ không ngờ rằng, đợi sau khi trở về, sẽ chờ đón mưa to gió lớn.
Lúc này bên trong phòng kế hoạch Tinh Xí Sách Hoa, Lâm Lâm bận rộn công việc sứt đầu mẻ trán, không biết vì sao, lúc đầu tâm tình của Linda vốn không tốt, một mực nhốt mình ở trong văn phòng, lúc chiều, Linda đột nhiên đi ra, gọi cô đi vào văn phòng, cho cô rất nhiều công việc không thuộc về cô, bắt cô đi làm, cô bận đến nỗi bây giờ còn đang đóng dấu trước máy đánh chữ.
Linda thấy Lâm Lâm một mực ở phòng đóng dấu, đi tới trước bàn làm việc của Lâm Lâm, nhìn điện thoại để trên đó, cô ta cầm lên nhìn thoáng qua, đúng lúc này, một tin nhắn gửi đến trên điện thoại di động của Lâm Lâm, hiện lên màn hình điện thoại của Lâm Lâm, ảnh chụp trên đó không phải ảnh chụp nào đó, chính là ảnh chụp trên đu dây trong vườn hoa ngày đó, ảnh chụp chung của Lôi Thanh Tiêu và Điềm Mộng Hinh, Linda nhìn tấm hình đó, mắt híp lại, cô ta để điện thoại di dộng xuống, nhìn Lâm Lâm vẫn còn đang làm việc, Lâm Lâm à, thì ra cô đã biết tất cả mọi chuyện, lại không nói ra, đúng là bạn bè, cũng không nhìn xem Lôi tổng người nào mà lại đi ôm Điềm Mộng Hinh, không ngờ mấy người đều giấu sâu như vậy, có điều có tấm ảnh này, ngược lại tôi lại có cơ hội rồi, thật đúng là phải cảm ơn cô đấy.
Linda về tới phòng làm việc của mình, mở cuốn sổ ra, nhìn tờ giấy nhỏ bên trong, trên đó viết một số điện thoại, cô ta cầm lên, dùng điện thoại di động của mình gọi đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây