Kim Thiện Tông nghe thấy Lôi Thanh Tiêu không hề yếu thế đáp lại, trong lòng hiểu rõ, đối thủ này không dễ xử lý, xem ra cần phải tốn nhiều thời gian, phải đi lên từ từ.
“Anh xem, tôi vừa nhìn thấy anh đã quên mất chuyện chính rồi, Điềm tiểu thư, xin lỗi vì hôm qua đã làm bẩn quần áo của cô, cho nên tôi đi mua thân quần áo bồi thường cho cô, cũng coi như bù đắp phần nào cho cô, cũng hi vọng Điềm tiểu thư đừng từ chối.”
Lôi Thanh Tiêu nhìn Kim Thiện Tông đưa túi tới, nhìn thoáng qua quần áo bên trong, không nhận lấy, đẩy túi của Kim Thiện Tông trở về, lắc đầu, cười nói: “Một bộ quần áo mà thôi, không cần làm phiền Kim tổng, quần áo của bạn gái tôi không thiếu, chúng tôi xin nhận ý tốt của anh, hiện tại chúng tôi phải đi ăn sáng, có phải Kim tổng ngài còn có việc phải đi trước hay không, có thể đi trước.”
Lôi Thanh Tiêu nói xong, kéo Điềm Mộng Hinh đi đến thang máy, để lại Kim Thiện Tông cầm túi giấy ngẩn người, sắc mặt tái xanh, trong lòng của anh dấy lên ngọn lửa vô danh, anh xoay người nhìn cửa thang máy đóng lại, hung hăng ném túi giấy trên mặt đất, nghĩ, Lôi Thanh Tiêu, anh được lắm, anh cho rằng như này là đã kết thúc rồi sao, không đâu, tôi sẽ xuất hiện trước mặt anh mọi lúc mọi nơi, đừng tưởng rằng bây giờ Điềm Mộng Hinh là của anh, tôi sẽ cướp lại, thứ tôi nhìn trúng không có thứ nào là tôi không chiếm được, huống chi, tôi còn biết suy nghĩ của mẹ anh, chỉ sợ mẹ anh không thể nào chấp nhận được nàng dâu như vậy, đến lúc đó tôi sẽ xem xem anh bảo vệ cô ấy kiểu gì.
Lôi Thanh Tiêu kéo Điềm Mộng Hinh đi tới phòng ăn, hai người ngồi xuống, phục vụ đưa menu cho bọn họ, Lôi Thanh Tiêu lật xem.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây