Lôi Thanh Tiêu miệng thì nói, tay thì ấn chuông cửa, che hoa tươi trước mặt mình, Điềm Mộng Hinh vừa định trả lời Lôi Thanh Tiêu, đã nghe thấy chuông cửa vang lên, phục vụ khách sạn sao? Không đúng, không thể sớm vậy được, mà lại đã đến giờ ăn sáng đâu?
“Đợi chút, hình như có người nhấn chuông cửa, không biết có phải là phục vụ khách sạn hay không, gọi em xuống dưới ăn bữa sáng.”
Điềm Mộng Hinh cầm điện thoại trong tay, đi tới cửa, mở cửa, liền thấy một bó hoa hồng để ở trước mặt mình, không nhìn thấy mặt người, hơi sững sờ, chẳng lẽ hoa này cũng là phục vụ của khách sạn chỉ có ở nước Pháp thôi sao?
“Miss Sweet, this is the flower service that Mr. Lei Qing Xiao has given you.”
Sáng sớm Điềm Mộng Hinh mới tỉnh lại như trong cơn mơ mơ màng, vốn đã như lọt vào trong sương mù, không chỉ phản ứng chậm, còn bị một đống tiếng Anh làm cho ngây ra hồi lâu, không biết nên phản ứng ra sao nữa?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây