Linda nghĩ đến cảnh tượng mình nhìn thấy vừa nãy, Điềm Mộng Hinh đi vào thang máy, thang máy dừng ở tầng phòng bộ phận tổng hợp, còn cả trong buổi liên hoan ngày hôm đó, Điềm Mộng Hinh cầm đĩa đồ ăn cho Lôi tổng, Lôi tổng còn che giấu cho cô ta, nói dối là tự đi lấy, còn cả lần nghe thấy tiếng hai người bọn họ nói chuyện với nhau ở trong văn phòng Tổng giám đốc, tất cả những điều này đều chứng tỏ, quan hệ giữa hai người bọn họ không đơn giản chỉ là bạn. Nhìn bề ngoài không tiếp xúc gì với nhau, nhưng thực tế lại không phải như vậy, lần đó Lôi tổng điều tra ra được cô ta xóa tài liệu của Điềm Mộng Hinh, cũng không có hành động gì, cô ta còn tưởng bọn họ chỉ là bạn bình thường, xem ra tuyệt đối không phải như vậy.
Cốc Tuấn và Kim San San trở về nhà trọ, Kim San San nhìn thời gian, giờ là thời gian ngủ trưa, cô ấy nhìn tay của Cốc Tuấn, nói: “Anh đi ngủ đi, cứ để tôi quét dọn cho.”
Cốc Tuấn nghe thấy Kim San San nói vậy, lo lắng nhìn Kim San San đi về phía phòng vệ sinh, nhìn một lúc lâu, anh ta mới xoay người trở về phòng của mình, khép hờ cửa phòng lại.
Kim San San lấy vải lau bệ bếp trước, sau đó lại lấy cây lau nhà, định lau lòng trứng dây ra trên sàn, nhưng lòng trứng đâu dễ lau sạch, cô ấy lau đi lau lại, nhưng vẫn không lau hết được, còn toát đầy mồ hôi, ngay lúc cô ấy lo lắng không biết làm gì, không biết Cốc Tuấn đã đến sau lưng Kim San San từ lúc nào.
“Cô phải lau bằng vải trước, rồi mới dùng cây lau nhà lau sạch lại chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây