Cốc Tuấn nhìn Kim San San thề thốt chân thành, trong lòng vẫn là không khỏi lo lắng, nhưng cũng không muốn đả kích lòng tự tin của cô ấy, nên anh ta vẫn rời khỏi phòng bếp, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn.
Lúc này, Điềm Mộng Hinh đang chuyên tâm làm việc ở trong công ty, sáng nay cô đến công ty từ sớm, đưa bữa sáng mình tự làm cho trợ lý Quách, Lôi Thanh Tiêu ăn bữa sáng Điềm Mộng Hinh mang đến, nhìn bức tranh minh họa trong ví da, anh nghĩ đến những lời hôm đó Kỳ Huyễn Vu đã nói trong điện thoại, trong lòng suy đi nghĩ lại.
Bất tri bất giác đến thời gian ăn trưa, mấy đồng nghiệp tụ tập tốp ba tốp năm đi ăn cơm, Lâm Lâm định đứng dậy đi tới vị trí làm việc của Điềm Mộng Hinh, muốn rủ cô đi ăn cơm chung, nhưng thấy Điềm Mộng Hinh nghiêm túc làm việc, nghĩ chắc cô không định đi ăn bây giờ. Nhưng mấy lần trước cô không đi ăn với đồng nghiệp, chẳng phải là cũng sớm đi ăn rồi sớm trở về hay sao? Xem ra hình như đã có người chuẩn bị cơm trưa cho cô rồi, thế nên Lâm Lâm nhỏ giọng nói: “Mộng Hinh, hôm nay mình hẹn với người khác cùng đi ăn cơm rồi, nên trưa nay mình không đi ăn với cậu được.”
Điềm Mộng Hinh nghĩ hôm nay mình đã hứa với Lôi Thanh Tiêu là sẽ lên văn phòng của anh cùng ăn cơm trưa, trùng hợp Lâm Lâm nói như vậy, tự nhiên cô sẽ đồng ý luôn, cô ngẩng đầu lên nhìn Lâm Lâm, nói: “Ok, cậu cứ đi đi, không sao đâu, mình tự đi ăn được.”
Tình cờ lúc này Linda đi ra khỏi phòng làm việc, cũng định đi ăn cơm, thấy Lâm Lâm và những người khác đều đã đi ăn cơm, còn mỗi Điềm Mộng Hinh không đi, cô ta đi tới bên cạnh vị trí làm việc của Điềm Mộng Hinh, nói: “Nếu không, tôi và cô cùng đi ăn đi? Ăn cơm một mình chán lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây