Cốc Tuấn thấy Kim San San đã nói chuyện với mình bằng giọng điệu thoải mái hơn, cùng nụ cười chưa từng xuất hiện lại xuất hiện ở trên mặt cô ấy, làm anh ta hơi ngẩn người, thầm nghĩ: Sao mình cứ có cảm giác con nhóc này càng ngày càng vui vẻ, chẳng lẽ là do mình phạt quá nhẹ, hay là thái độ hôm nay của mình quá tốt.
Cốc Tuấn lập tức trở nên nghiêm túc, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, chỉ là sao nhìn thái độ của cô, tôi lại thấy cô càng ngày càng vui vẻ, có vẻ tôi đã phạt quá nhẹ, cần cân nhắc kéo dài thời gian phạt.”
Kim San San nghe thấy Cốc Tuấn nói vậy, cũng không lo lắng như trong dự đoán của Cốc Tuấn, ngược lại cười càng vui vẻ hơn, cô ấy nói: “Không phải vậy, là do lần đầu tiên tôi trải nghiệm cuộc sống như thế này, cảm thấy rất mới lạ, cũng coi như là một thử thách, vậy tôi đi mua thức ăn đây.”
Kim San San vừa nói, vừa đi lấy áo khoác cùng túi xách của mình treo ở trên giá, định đi ra ngoài. Cốc Tuấn thấy cô vội vội vàng vàng, chỉ lắc đầu, nếu anh ta đoán không nhầm, trong túi của Kim đại tiểu thư ngoài thẻ ra, cũng chỉ có thẻ, không có tiền mặt.
“Cô có mang tiền mặt không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây