Lôi Thanh Tiêu hiểu ý của Cốc Tuấn, anh biết anh ta sẵn sàng cho mình một cơ hội, để anh xử lý chuyện của Kim San San, còn về phần câu phía sau kia, anh biết, anh sẽ giữ khoảng khắc đó đến ngày anh và cô kết hôn, sẽ cho cô một hôn lễ đẹp nhất.
“A Tuấn, cám ơn anh đã cho tôi cơ hội, tôi sẽ cho anh xem.”
Lúc Lôi Thanh Tiêu nói những lời này, Cốc Tuấn cũng đưa tay ra, bắt tay với anh, coi như là bắt tay giảng hòa. Điềm Mộng Hinh đang đứng bên cạnh bàn ăn, nhìn thấy sự tương tác giữa bọn họ. Biểu cảm trên mặt từ lo lắng, theo hành động của bọn họ, cô dần an tâm hơn, môi cũng nở nụ cười.
“Ăn cơm thôi, Thanh Tiêu, anh, hai anh trò chuyện thế nào rồi.”
Điềm Mộng Hinh vừa nói, vừa đi tới bên ghế salon trong phòng khách, đứng ở bên cạnh mỉm cười nhìn bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây