Tô Nguyệt Hòa nói: “Mọi người có liên quan đến vụ án này, còn có ai có dị nghị gì không, nếu không có dị nghị gì thì coi như mọi người đều cam chịu. Ngưu Chấn Hoa, Lương Hinh Nguyệt, Lương Dịch Sơ... có ai muốn biện giải gì nữa không?”
Tô Nguyệt Hòa nhìn về phía ông cụ Lương: “Còn có lão đồng chí Lương Đông Thực nữa, ông cũng coi như người có liên quan đến vụ án này.”
Ánh mắt của Lương Đông Thực sắc bén như ưng, ông ta liếc nhìn Tô Nguyệt Hòa, đang định phản bác thì bà cụ Lương đã lên tiếng trước: “Tô Nguyệt Hòa, cô đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước, chuyện này thì có liên quan gì đến ông già nhà tôi chứ hả?”
Tô Nguyệt Hòa hơi tăng lớn âm lượng: “Sao lại không liên quan chứ? Bên trong hồ sơ vụ án, khẩu cung của Lương Đông Thực là, bốn giờ rưỡi Lương Dịch Sơ gọi điện thoại cho ông ta,nhưng trên thực tế chưa đến bốn giờ Lương Dịch Sơ đã gọi điện thoại cho ông ta rồi. Hơn hai mươi năm trước ông đã biết con trai của ông giết chết con dâu, nhưng ông lại quyết định khai giả khẩu cung, bao che tội phạm. Hơn nữa vụ án này sở dĩ bị hủy bỏ điều tra, chắc là Lương Đông Thực ông cũng tốn rất nhiều công sức đúng không? Cũng giống như năm nay, ông cũng lợi dụng rất nhiều mối quan hệ để cứu Lương Dịch Sơ tham ô ra vậy.”
Lương Đông Thực phủ nhận: “Đúng là năm nay ông đã tìm người cứu Lương Dịch Sơ ra ngoài, đây là chuyện của năm nay. Nhưng năm đó ông không có khai giả khẩu cung. Trên hồ sơ ghi là bốn giờ rưỡi, ông chẳng có chút ấn tượng nào, đã nhiều năm thế rồi, ai mà có thể thật sự nhớ lại từ đầu đến cuối toàn bộ tình hình lúc đó chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây