Bà cụ Lương rõ ràng là không hiểu mấy lời phân tích kia, nhưng bà ta ấy lại nghe hiểu được kết luận, sao có thể là con trai của bà ấy được chứ?
Bà ấy lập tức phản bác: “Không thể nào, Chính Phong, cha con có làm sai, nhưng cha con không thể nào giết mẹ của con được. Con đừng có đổ mấy chuyện giết người này lên đầu cha của con. Không phải là Hinh Nguyệt nổ súng sao? Con xem hai mẹ con bọn họ đi, bọn họ có dám phủ nhận đâu.”
Tâm trạng Thái Minh Phượng vô cùng phức tạp, một bên là con gái ruột, một bên là người chồng bà ta đã kết hôn hơn hai mươi năm, là cha ruột của ba đứa con khác, bảo bà ta đẩy ai đi ra ngoài, bà ta cũng không cam lòng.
Bà ta lẩm bẩm nói: “Không phải, Vạn Thanh Y tự sát.”
Lương Hinh Nguyệt mím chặt môi, không nói lời nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây