Vạn Chính Phong lạnh lùng nhìn bọn họ diễn xiếc, trong lòng cười lạnh, anh hỏi Ngưu Chấn Hoa: “Ai sai khiến ông viết cái này?”
Ngưu Chấn Hoa lắc đầu: “Tôi quên rồi.”
Mấy cái thư cử báo này viết thì viết thôi, nhiều năm trôi qua, cũng không thể nào truy cứu trách nhiệm nữa, ông ta nói quên thì không ai có thể làm gì được ông ta.
Vạn Chính Phong đầy thâm ý cười nói: “Xem đi, tai vạ đến nơi không chỉ có mỗi người mỗi chạy mà còn đổ lỗi cho nhau nữa.”
“Hai bức thư tố cáo này, bức thư năm ngoài là do Thái Minh Phượng sai Ngưu Chấn Hoa viết; thư cử báo ông ngoại tôi vào hai mươi năm trước là Lương Dịch Sơ sai khiến Ngưu Chấn Hoa viết. Tôi có nhân chứng.” Vạn Chính Phong nói xong câu đó, cho dù tất cả những người ngồi đây chưa nhìn thấy nhân chứng nhưng cũng đều đã tin tưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây