Thấy con trai đi ra ngoài, bà cụ Lương mới cằn nhằn ông bạn già của mình: “Ông cũng thật là, đừng có mở miệng ra là bảo con biến đi nữa, cũng không được nói di sản gì hết, nghe mãi, trong lòng cũng phát sợ.”
Lương Đông Thực nói: “Nó hơn năm mươi tuổi rồi, bà cứ cưng chiều nó tiếp đi! Tuổi này rồi mà còn bắt cha mẹ chùi đít cho nó, nó còn có mặt mũi sao!”
Bà cụ Lương nghẹn mới lấy muốn nói vào bụng, cầm kim chỉ tiếp tục xâu chuỗi hạt: “Lần trước ông đi gặp hai vợ chồng Chính Phong, rốt cuộc đã nói cái gì thế?”
Lương Đông Thực không thèm để ý đến, hai mắt nhìn chằm chằm vào sách, suy nghĩ đã bay xa.
Hôm đó, ông ấy vứt xuống cái mặt già đi đến Nam Nhị Hồ Đồng tìm hai vợ chồng Vạn Chính Phong, đối mặt với sự nghi ngờ của cháu nội, ông cụ hỏi ngược lại: “Đã nhiều năm trôi qua như thế rồi, rốt cuộc thì con còn có thắc mắc gì về cái chết của mẹ con nữa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây